Khói chiều bay đến từ đâu
Chở theo tình mẹ nặng lòng thương con
Cơm chiều mẹ để phần con
Ngóng con đâu thấy trông mòn hàng mi
Nơi xa nơi ấy con đi
Trở trăn mẹ khóc con nghì biết chăng
Mùa trăng rồi đến mùa trăng
Mẹ trông Mẹ ngóng Mẹ mong Mẹ chờ
Trông cho cho đến bao giờ
Ánh dương đã rạng con tròn giấc mơ
Thursday, February 21, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment